Tôi đột nhiên vừa đọc được bài: “Nhật ký bí mật chồng viết cho tình cũ đã chết thật làm tôi đau lòng” và “Tôi khiến cho hậu phi đau lòng đột nhiên hủy những kỷ niệm với tình cũ”, bất giác lại nghĩ về câu chuyện của bản thân và muốn viết ra để nhẹ lòng. Tôi từng rơi vào hoàn cảnh của người bà xã nên đồng cảm với chị. Trước khi lấy nhau, chồng tôi từng quen một người con gái trong quãng thời điểm dài (gần 5 năm) nhưng mái nhà anh không cho phép cưới vì chị theo đạo Đạo gia tô.
Lúc mới khám phá tôi từng nghe anh kể về chuyện này. Sau khi hai người chia tay không lâu thì chị sang nước ngoài du học và định cư với mái nhà. Thật sự ban sơ khi nghe anh tâm tình tôi không mảy may ghen tuông tuông, thậm chí còn cảm thấy anh là người có tình có nghĩa vì anh kể trước khi chị đi anh đã lo sợ và chở chị đi buôn bán chuẩn bị đồ đạc. Anh biết lần này chị đi sẽ khó gặp gỡ lại nhau nên muốn đối tốt với nhau hết mức có thể trước khi chị xuất hành, anh quý chị vì trong quãng thời gian yêu nhau chị đã giúp sức anh đông đảo.
Tôi hiểu điều đó và trân trọng tình cảm của hai anh chị. Tôi hoàn toàn tin cẩn chồng ngay trong khoảng đầu và lúc yêu nhau cũng không xem xét nhiều đến chuyện một nửa chính mình giao lưu, thì thầm, kết giao với bạn nào. Mọi chuyện chỉ mở đầu khi tôi vô tình thấy anh còn lưu toàn bộ hình ảnh tình cảm với người yêu cũ trên mạng xã hội, lưu ý hơn tôi mới thấy nhì người vẫn qua lại thì thầm, bình luận về nhau thường xuyên. Tôi hơi khó tính về chuyện đó, tự dằn vặt bản thân mình vì cảm thấy chị ấy thật xinh đẹp, chuyên nghiệp giang, giả dụ không vì đặc biệt tín ngưỡng thì có nhẽ anh chị đã có một cái kết đẹp.
Tôi thấy dường như tình cảm anh còn dành cho chị hồ hết chứ không hoàn toàn dành cho tôi. Tôi nhân thức sẽ bị cho là ích kỷ nhưng những ai đã trải qua mới nắm bắt được cảm giác khó tính này, dù tị với quá khứ là không đúng. Vốn tính thẳng thắn và không để bụng được lâu, tôi có góp ý với anh, không muốn công chúng nhìn tham gia trang tư nhân của anh lại thấy toàn hình của chị, bao nhiêu hình ảnh tình cảm vẫn còn đó vô tình làm tôi bi lụy. Anh cũng nhận thấy không đúng và hứa sẽ không giữ lại cũng như hạn dè bỉu liên lạc với chị, tôi tin anh. Rồi chúng tôi tiếp tục yêu nhau và tính chuyện kết duyên. Thế nhưng đến gần ngày cưới, tôi vô tình phát xuất hiện anh vẫn liên hệ chat chit và thủ thỉ với người cũ số đông. Anh luôn muốn nhân thức xem hôm nay chị làm cho gì, có đi học không, kỳ này chị học bao nhiêu môn. Kể cả chuyện có người muốn chị khiến người yêu anh cũng biết, có người đang tán chị, chọc chị trên mạng anh cũng để ý. Thậm chí chị đi học có bài tập phổ quát không làm cho hết cũng cầu cứu anh để anh khiến cho hộ, trong khi anh đã quen và yêu tôi.
Tôi rất ảm đạm và thuyệt vọng, cảm giác chỉ là người để anh bù đắp nỗi trống vắng khi chia tay người cũ, là người để anh lấy khiến cho hậu phi vì đã tới tuổi lập mái ấm, đích thực trong lòng anh vẫn còn hình bóng của chị người yêu cũ. Tôi biết bản thân không nên giữ suy nghĩ đó nhưng không làm sao thoát ra được, nói như anh chồng trong câu chuyện kia thì tôi “tự sắm dao đâm bản thân”. Tôi cứ tương tự, chôn giấu nỗi rấm rứt trong lòng mà không miêu tả được thành lời. Nhiều khi đi chơi với anh, ngồi bên anh mà tôi cứ nghĩ hoài về chị một nửa cũ, thực thụ không thoải mái và cứ bị ám ảnh về chuyện đó. Tôi lâu lâu cũng mua cách góp ý với anh, anh lại hẹn sẽ không như vậy nữa.
Rồi "giọt nước tràn ly" khi anh vô tình đưa điện thoại cho tôi xem một tin nhắn của bạn anh, tôi thấy đoạn hội thoại của 2 người trong ngày sinh nhật chị ấy. Tôi giận dữ và buồn vô biên, bức xúc giận dữ với anh. Thời điểm đó đã gần sát ngày đính ước của nhị đứa. Anh đã xin lỗi tôi rất nhiều rằng anh không cố ý, nhưng vẫn giữ ý kiến muốn khiến bạn và thân mật tới chị vì chị ở nước ngoài cũng ảm đạm và nhớ nhà, cần người tâm tình. Thật khó để diễn tả được tâm cảnh của một người con gái khi thấy người ấy chính mình khiếp sợ nhiệt tình hay nhớ nhung người cũ tương tự. Thế rồi tôi đã yêu cầu anh xóa số đông trương mục của chị ấy, cũng như cắt đứt liên lạc nếu như muốn tiếp diễn mối quan hệ với tôi và tiến đến hôn nhân. Anh dù chân tình không thích nhưng vẫn làm theo vì muốn giữ mối quan hệ này.
Đau lòng hơn khi tôi nhân thức anh tâm sự với đồng đội rằng chẳng phải muốn làm nhân tố đó, chỉ vì tôi đòi hỏi anh mới phải vậy. Càng như vậy anh càng tôn trọng và quý chị người tình cũ hơn vì đã không nói gì, không báo cáo khi bị anh cắt liên lạc. Mỗi lần nghĩ lại tôi rất bi thảm. Rút cục tôi không nhân thức anh có yêu chính mình thật lòng không hay muốn cưới tôi chỉ vì phải cưới. Kết cuộc lại trong mắt anh tôi là gì khi anh cứ càng ngày lại càng quý người yêu cũ hơn. Chuyện của chúng tôi đã xảy ra lâu lắm rồi, trước khi cưới, đó cũng là một xuất xứ dẫn đến cuộc sống hôn nhân không mấy êm ấm. Ngẫm nghĩ lại tôi nghĩ bản thân đã quá vội vã, đáng lẽ nên nghĩ suy thật kỹ và dừng chuyện đám cưới ví như đã cảm thấy không dễ chịu trong một mối quan hệ như vậy. Tôi nắm bắt và thấy thương cho người thê thiếp trong loạt bài trên, dù người chồng không sai và anh thật sự là người có tình có nghĩa với hiền thê. Tôi từng mong chồng bù đắp cho mình, biểu thị rằng anh yêu chính mình và không bịn rịn người xưa nhưng không được vậy.
Thảo
Xem nhiều hơn: vnexpress
Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon