Thứ Hai, 26 tháng 9, 2016

Chị gái hi sinh tuổi xuân chăm em trai gặp nạn suốt 20 năm - VietNamNet

Tags

 - "Giá như trong vụ tai nạn ấy mình không về nữa thì chắc chị không nặng nhọc như bây chừ”, anh Bảy gạt vội giọt nước mắt khi nghĩ về người chị ruột của chính mình.

Đã gần 20 năm kể trong khoảng tai nạn định mệnh nhưng chưa lúc nào anh Hoàng Văn Bảy thôi tự dằn vặt bản thân. Anh cho rằng vì anh nên chị gái đã phải hi sinh cả tuổi thanh xuân cho bản thân.

Mua tới nhà anh Hoàng Văn Bảy, cư dân tộc Tày (phường Minh Xuân, Thị xã Lục Lặng, tỉnh Im Bái), cư dân trong bạn dạng người nào cũng gật gù thán phục trước tình yêu dấu em trai vô bến bờ mà người chị gái đã bỏ ra cho anh.

Cuộc sống mái nhà tưởng không lối thoát

Bước lên những bậc thang của ngôi nhà sàn nằm dưới chân núi đá vôi, trước mắt PV là hình ảnh một người nam nhi bé dại thó, đôi bàn chân teo lại đang ngồi thu lu trong gian nhà, đó là anh Hoàng Văn Bảy (SN 1976). 

Trông thấy chúng tôi, ông Hoàng Văn San (bố ruột anh Bảy) và chị Hoàng Thị Bốn tuần (SN 1973, chị gái) phân bua sự xúc động bởi lâu lắm rồi mới có người lạ đến thăm hỏi.

Được nhân thức, ông San lập mái ấm từ sớm và có 7 người con. Trong đó chị 04 tuần là con gái cả và anh Bảy là người nam nhi thứ 2 trong mái nhà.

Năm 1995, thê thiếp tắt hơi, một bản thân mình ông đảm đang trọng trách nuôi 7 người con. Vì con gái út sinh năm 1995 khi đó còn quá bé dại, lại thiếu hơi ấm của mẹ nên ông đành gửi con cho người em họ nuôi giúp.

Yên Bái, tật nguyền, tình cảm gia đình, tình yêu, gia đình

Chị Hoàng Thị Bốn tuần bên em trai Hoàng Văn Bảy

2 năm sau, với sự tác động của người lớn tuổi trong mái nhà, ông San quyết định tái giá, thế nhưng với người phi tần thứ 2 ông không có thêm một người con nào.

Cuộc sống êm ả trôi đi nhưng năm 2000 anh Bảy, người con thứ nhì của mái nhà, bị tai nạn gãy xương khung từ đốt thứ 8 trở xuống trong lúc đào đá quý trên núi. Trong năm đó, mẹ ghẻ và bà ngoại của anh Bảy cũng mệnh chung.

“Lúc đó gia đình tôi khủng hoảng lắm”, ông San nghẹn ngào nhớ lại những tháng ngày khốn cùng.

Vốn bị liệt chân phải, khi nghe đàn ông gặp nạn, vì lo nghĩ phổ biến nên sức khỏe của ông San càng ngày càng yếu hơn. Mọi gánh nặng trong nhà khi ấy đều đè lên đôi vai nhỏ bé của cô con gái đầu Hoàng Thị Tháng.

Nói về những ngày chăm em, thị 04 tuần trải lòng: “Em bị tai nạn mà mẹ không còn, bố lại đau yếu nên mình phải đứng ra lo cho em. Chính mình đưa em đi chạy chữa khắp nơi nhưng các chưng sĩ đều lắc đầu. Từ ngày đó đến nay, mái nhà bản thân luôn phải lo thuốc men cho em”.

“Tôi nghĩ bản thân mình chết ngay lúc đó giờ chị đỡ khổ”

Nói chuyện với PV Báo VietNamNet, ánh mắt anh Bảy hiện lên nỗi bi hùng xa xăm, anh nhớ lại về cái ngày định mệnh làm cho mọi ước mơ dang dở của bản thân mình phải dừng lại.

Anh cho nhân thức: “Khi xảy ra tai nạn chính mình mới 24 tuổi, những năm đó phong trào nhà nhà đi đào đá đỏ, vàng đang hoạt động mạnh mẽ. Vì muốn mái ấm thoát khỏi cảnh đói nghèo nên bản thân mình cũng lên xã Liễu Đô (huyện Lục Im - PV) để sắm vận may. Trong lúc đang đào thì một khối đất, đá lớn bị sập, rơi trúng lưng. Chính mình chỉ kịp kêu ú ớ sau đó ngất, khi tỉnh ngộ ra đã thấy ở trong bệnh viện rồi”.

Yên Bái, tật nguyền, tình cảm gia đình, tình yêu, gia đình
Anh Bảy và đôi chân tàn tật, di chứng trong khoảng vụ tai nạn.

Anh cũng tâm tình, tai nạn đã khiến cho anh không thể tới được với cô người yêu khi chỉ còn một tuần nữa là đám cưới của họ sẽ diễn ra. Giờ đây, cô ấy đã có gia đình riêng và con trẻ trong nhà đủ đầy nhưng trong thâm tâm anh không trách cứ bởi không muốn bản thân mình biến thành gánh nặng cho người mà anh yêu thương.

Kể trong khoảng sau khi nhân thức mình sẽ mãi mãi biến thành một người tàn truất phế, chàng trai 24 tuổi đã sống thu bản thân mình lại, ít nói chuyện với dân chúng và thường trâm ngâm nghĩ suy một bản thân mình. Có những lúc cơn đau hành tội, anh chỉ nghĩ tới cái chết nhưng nhìn phụ vương khác lạ là người chị gái tận tâm chăm sóc, anh lại phải nỗ lực sống để không phụ công công chúng.

“Trong gần 20 năm chính mình bị tai nạn, người lúng túng cho mình từng miếng ăn, giấc ngủ là chị Tháng. Mình nợ chị phổ quát, không biết khi nào mới có thể trả được ơn chị. Giá như trong vụ tai nạn ấy bản thân mình không về nữa thì chắc chị không vất vả như bây giờ”, anh Bảy gạt vội giọt nước mắt khi nghĩ về người chị ruột của chính mình.

Không một người nào trong làng là không biết đến tình thương của chị 04 tuần bỏ ra cho anh Bảy. Thấy em bị tai nạn như vậy chị đành gác lại những tình cảm riêng tư hết lòng chăm em. Có phổ biến người ngỏ ý muốn chăm sóc cho chị, nhưng chị đều thoái thác.

Chăm người ốm thông thường đã mệt, nay lại chăm một người liệt lại không thể tự khiến vệ sinh cá nhân nên chị 04 tuần lại càng vất vả gấp bội.

Chị kể: “Sau tai nạn, Bảy chỉ còn đôi tay cử động được và tự xúc ăn chẳng hề bón, còn lại mọi sinh hoạt tư nhân đều do một tay bản thân khiến hộ. Bảy cũng không tự đi vệ sinh đi ngoài được mà phải sử dụng đến dụng cụ thông. Có đợt tí hon phổ quát, Bảy toàn thân bất toại. Những lúc đó chính mình phải chạy vạy sắm thuốc, nhờ bác sĩ tiêm cậu mới quay về tầm thường”.

Thậm chí, anh Bảy không ngồi được lâu, chỉ ngồi 30 phút là đã thấy mỏi, phải nằm. Anh tâm tình, thỉnh thoảng anh không dám nhìn thẳng tham gia mắt chị do vì phải lo cho anh mà chị nhỏ dại gò, chỉ nặng 39kg. Bản thân anh cũng chưa từng nói lời nào để cảm ơn chị suốt thời gian chị để mắt mình, nên anh cảm thấy rất áy náy. 

Nhìn nhị người con cui cút lệ thuộc vào nhau mà sống, ông San cũng không cầm được lòng bản thân mình: “Tôi thương con có tuổi mà không lập mái ấm nhưng con gái lại bảo: 'Bố già yếu yếu rồi sao con để bố phục vụ em được? Chúng con chưa chăm lo báo hiếu cho bố được ngày nào nữa là'. Con nói vậy tim tôi đau vô cùng...".

Mua bán với PV Báo VietNamNet, ông Hoàng Đình Luận, Phó chủ toạ UBND phường Minh Xuân phân trần sự xúc động khi nhắc tới cảnh ngộ anh Bảy: “Ở đây không ai là không nhân thức đến hoàn cảnh của gia đình chị 04 tuần có hoàn cảnh cực kì khác lạ. Mẹ mất sớm nên chị cả phải đứng ra gánh vác mọi công tác lớn ốm trong mái nhà và chăm em bị tai nạn. Tình cảm của hai chị em dành cho nhau khiến cho chúng tôi cực kì cảm kích và trân trọng. Thi thoảng người nào có thể khiến được tương tự.

Chính quyền phường cũng đã có trợ cấp cho anh Bảy, số tiền 360 ngàn mỗi bốn tuần. Còn từ đầu bốn tuần 1/2016, người phục vụ là chị Tháng được hỗ trợ là 160 ngàn/bốn tuần".

Hoàng Bích


Xem tại: đọc tin tức


Hãy Comment chuẩn SEO vừa làm tốt cho site của Bạn vừa không bị GOOGLE phạt. Nếu muốn lấy backlink hãy chèn URL không chèn code gắn text link. Biểu tượng hài hướcEmoticon